Truyện rất hợp gu tui ở tiến trình tu luyện và còn lại là sự chê hết chỗ nói dành cho tam quan của nam chính.
Thứ nhất, nam chính rất mạnh tư tưởng mạnh được yếu thua thể hiện ở những chi tiết sau: cho rằng kẻ yếu là cái tội (lần thứ nhất vào mỏ linh thạch gặp bọn lũng đoạn linh thạch cướp linh thạch từ người khác), vì vậy bọn người lũng đoạn yếu hơn ổng ở cái mảng ẩn nấp nên ổng cũng cho phép bản thân ăn cắp đám linh thạch phi pháp đó mà không chút quan tâm đến hậu quả của nó đè nặng lên đối tượng thật sự là những kẻ yếu kia, còn nữa vì đám người lính gác nơi tàng trữ linh thạch yếu hơn ổng nên ông cũng không chút nhân nhượng giết người ta để mưa tài, mà đỉnh điểm phải kể đến cảnh chương 79 ổng giết cả gia đình ông huyện lệnh để độc chính bí mật gia đình người ta (dẫu biết ông huyện lệnh không đáng cảm thông vì ổng đã đồ sát cả làng để nuôi yêu thú nhưng xuất phát điểm của nam chính là không thể chấp nhận).
Thứ hai, nam chính là kẻ ái kỷ khá trầm trọng. Đối với chuyện của kẻ khác làm như muốn diệt ổng (ông thiếu gia dẫn ổng đên Dược Sơn Trấn) thì ổng ghim còn ông diệt người ta vì tổn hại đến lợi ích của ổng thì đó là bất đắc dĩ, là phù hợp thói đời. Ổng miệng thì nói là muốn ổn vậy mà khi rời huyện thành lại chỉ để lại hai bức thư cho gia đình và ông dược sư; rõ ràng ông thiếu gia có hoài nghi về mục đích của ổng đến Dược Sơn Trấn nếu khi đi về thiếu gia không thấy tung tích nam chính thì khó nói có làm khó họ hay không. Nhưng vì cái gọi là đạo Trường Sinh mà ổng vứt bỏ gia đình nguyên thân, và người đã thu ổng làm dược đồng. Ngoài ra, ổng vào tông môn chưa thấy đóng góp miếng gì nhưng lại bào tông môn không ít đó chứ: mấy ngàn linh thạch, công pháp; dù biết rằng tông môn cung cấp những thứ đó cho đệ tử là để lớn mạnh thế lực của mình nhưng tui vẫn không thể chấp nhận một kẻ ăn cháo đá bát như nam chính.
Kết lại, thằng cha nam chính này đích thị là con sói mắt trắng, dù có dùng tình cảm nuôi dưỡng như thế nào thì cũng không thuần nổi.
Phía trên là phân tích về tính cách nam chính, còn dưới đây là những điểm bất hợp lý của cách xây dựng nhân vật.
Tui không biết tác giả bị lậm mấy dòng tiểu thuyết ăn liền hở ra là diệt tộc, tru di hay không nhưng tui biết chắc ổng muốn viết một nhân vật trầm ổn, âm thầm phát tài hơn nữa chắc cũng muốn viết một bộ phong thần gì đó nếu không thiết lập cũng không chỉnh chu đến thế. Nhưng ngã ngựa của tác là thiết lập nam chính sát phạt một cách kì lạ. Nam chính kiếp trước là người làm công ăn lương bình thường, kiếp này “đoạt” một thân xác trong gia đình êm ấm, cha mẹ yêu thương, anh em hòa thuận đã thế ổng còn được dược sư nhận làm dược đồng đi vào thành làm việc. Tui không thấy bất kỳ một sự việc có thể khiến ổng bi quan đến mức cực đoan như vậy về nhân tính như thế. Nếu như ổng là một cảnh sát bị phản bội mà chết, là tướng quân bò ra từ mồ thây đống cốt thì sự máu lạnh, khát máu tui còn lý giải chứ cái dòng này chỉ có nước biến thái từ trong xương.
Thế là còn chưa nói tới, việc tu vi ổng tinh tiến vèo vèo sắp ngang ngửa thiên tài dị linh căn môn phái còn tối ngày lượn lờ trước mặt ông trưởng lão trúc cơ mà méo có bị phát hiện. Đã thế vụ ở mỏ thạch, ổng rùm beng vậy mà 2 ông trưởng lão trúc cơ như bị câm + điếc, không biết xíu gì luôn.
Lời thật lòng, tui đã uổng phí một ngày để đọc câu chuyện về một thằng cha bạch nhãn lang bị xây dựng lỗi và tui quyết định dừng lại sự lãng phí sinh mệnh này nhưng dẫu vậy sau 3 lần bấm lộn mà mất comment thì tui quyết viết word để bình luận cho bằng được (truyện tui thích còn không có đãi ngộ này).
25/6/2024
LuânHồi
ko ra chương mới ak ad
25/6/2024
Bumaka
Dạ mai nhaaaa, do mình tưởng hông ai đọc hehe
25/6/2024
Luyện Khí Sơ Kì
truyện này cũ nhưng nói chung là hay.
Tác hơi lú ở 1 số chỗ thôi chứ main cũng tạm được